Cảm xúc yêu thương
Sắc hoa màu nhớ Mùa bàng thay lá |
Ảnh: Cao Anh Tuấn |
Biết bao lần mẹ đón tôi trở về và cũng đã bao lần mẹ tiễn tôi ra đi. Cảm giác khi trở về ngôi nhà xưa có mẹ thật ấm áp, dễ chịu, nhìn mẹ cười trong lòng tôi rất vui và hạnh phúc. Đến ngày mẹ tiễn tôi đi, tôi chạnh buồn khi nhìn những giọt nước mắt của mẹ, từng giọt cuối cùng… sắp cạn! Tôi muốn giấu đi cảm xúc buồn ấy vào lòng, luôn động viên mẹ: “Con đi rồi con sẽ lại về ngay mẹ à”.
Có lần, khi chia tay, đứa cháu gái hơn hai tuổi, con gái út em trai tôi, tự nhiên nói: “Bắt bác lại…Bắt bác lại..!”. Ngồi trên máy bay rồi mà lòng tôi vẫn rưng rưng khi nhớ lại, mẹ tôi, đứa cháu gái và các em của tôi. Tôi cứ nghĩ, hình dung người mẹ khi sinh ra những đứa con của mình nuôi nấng chúng ta khôn lớn với bao tình thương yêu, đến ngày đủ lông đủ cánh thì đứa con lại rời đi như cánh chim. Đôi khi, cảm xúc ấy không chỉ từ người thân mang đến mà ngay cả ở người ta gặp trong cuộc sống.
Đến bây giờ, cũng như sau này tôi không bao giờ quên được cụ ông sống ở cạnh nhà tôi. Cụ ông quý tôi lắm, lần nào về phép, thế nào cụ cũng chủ động sang bắt tay tôi. Chào tôi xong là cụ đưa cho tôi mấy phong kẹo lạc. Cụ vui vẻ nói: “Cậu ăn đi! Tớ mua cho cậu là vì tớ biết ở bên ấy không có món này đâu, nhớ ăn đi nhé, tớ về đây!”.
Thế rồi có lần tôi trở về, lúc đấy cụ ông đã 99 tuổi. Đến nhà cụ, tôi sửng sốt, cụ ông thật tiều tụy, suy sụp nhanh vì tuổi già. Cụ ông giơ tay ra bắt, giọng thều thào yếu ớt: “Tớ bây giờ không còn ra ngoài được nữa… Già lắm rồi..!”. Nghe cụ nói vậy tự nhiên tôi thấy sống mũi của mình cay cay. Cụ nói: “Bây giờ phần lớn thời gian là tớ chỉ còn nằm trên giường thôi và cố gắng làm những công việc của bản thân”. Nói xong, cụ ông quờ tay xuống dưới gối lấy ra một phong kẹo lạc được bọc rất cẩn thận trong mảnh giấy báo cũ đưa cho tôi. Giọng cụ ngắt quãng: “Cậu cầm lấy... tớ vẫn tặng được cho cậu kẹo đây này..!”. Đưa tôi phong kẹo lạc, cụ khẽ nở nụ cười.
Tôi thật sự xúc động... đón chiếc kẹo lạc trong tay cụ ông tặng, lòng rưng rưng khó tả. Cầm chiếc kẹo tôi ngửi thấy mùi mồ hôi, mùi thật cũ của chiếc kẹo cụ đã gìn giữ bao lâu để tặng tôi.
Một thời gian ngắn sau đấy cụ ông mất. Thắp nén hương lòng tôi cứ nghĩ… cuộc đời là vậy, những điều đẹp đẽ sẽ khiến mình xúc động, sẽ làm mình luôn nhớ tới. Cảm xúc ấy cứ ẩn sâu vào lòng, nó là một thứ gì đấy thật đặc biệt, luôn nuôi dưỡng những điều tốt đẹp khiến lòng thêm vững lại trước những mệt mỏi hay buồn phiền của cuộc sống.
Tôi nhớ cách cụ ông tặng cho mình những phong kẹo thật ngọt ngào, ngọt hơn ngay cả chính những chiếc kẹo ấy.
Lê Minh
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Gần 500 học sinh trên địa bàn huyện Đan Phượng được chăm sóc răng miệng miễn phí
Dấu ấn văn hóa Thủ đô qua bảy thập kỷ kể từ Ngày Giải phóng
Tái hiện những ngày tiếp quản Thủ đô qua 200 tài liệu quý
Vướng mắc về xử phạt hành vi để du khách trốn ở lại nước ngoài trái pháp luật
Linh hoạt các giải pháp để học sinh vùng “rốn lũ” ở Hà Nội được học trực tiếp
Hành khách xúc động khi nhận lại gần 40 triệu đồng để quên trên xe buýt
Phối hợp triển khai hiệu quả các hoạt động trong khối giáo dục
Tin khác
Tái hiện những ngày tiếp quản Thủ đô qua 200 tài liệu quý
Văn hóa 24/09/2024 20:52
"Giao lộ sáng tạo" kết nối quá khứ với tương lai
Đề án Hà Nội 24/09/2024 08:03
Triển lãm ảnh "Hà Nội trong tôi": Hành trình 19 năm vươn mình bứt phá
Văn hóa 23/09/2024 15:31
Sôi nổi, hấp dẫn Lễ hội chọi trâu truyền thống Đồ Sơn năm 2024
Văn hóa 21/09/2024 19:24
Triển lãm 3D đưa lịch sử Hà Nội vào không gian ảo
Văn hóa 20/09/2024 17:39
Festival Thu Hà Nội 2024: Tinh gọn quy mô nhưng vẫn nhiều trải nghiệm hấp dẫn
Văn hóa 20/09/2024 13:48
Những mùa trăng thương nhớ
Văn hóa 19/09/2024 12:39
"Lá lành đùm lá rách", câu chuyện đoàn kết từ vùng bão lũ
Văn hóa 15/09/2024 08:16
Ứng xử có văn hóa với hàng cứu trợ
Văn hóa 15/09/2024 06:43
Đường tình
Văn hóa 13/09/2024 09:44