Những ngày không anh
Khi tên người ấy có một dấu hỏi | |
Là con gái, đừng nhịn khóc khi đau | |
Anh có đủ yêu để quay về... |
Em một ngày không anh... Cuộc sống bỗng trở nên vui tươi đến lạ. Em ngủ nướng tẹt ga, không vì anh mà phải dậy sớm tập thể dục. Anh bảo " con gái mà không tập thể dục thường xuyên thì sẽ mập ú giống heo xấu lắm đấy, lúc đó mập anh không thương nữa đâu". Vậy mà tối nào em cũng thức khuya nói chuyện với anh, riết rồi mắt cũng thành con cú,sáng dậy ểu oải mà cũng ráng lết ra ngoài công viên vì sợ anh chờ.
Em hai ngày không anh... Em thoải mái rong chơi không cần báo cáo hay xin phép anh. Muốn về giờ nào về thì về, muốn đi chơi với ai thi đi, không phải sợ anh ghen, anh quản.
Em ba ngày không anh... Thấy cuộc sống thật tuyệt vì điện thoại vẫn còn tiền và pin một ngày hết có mấy phần trăm, nghe nhạc, đọc truyện xã láng. Tối tối không phải tốn vài trăm tin nhắn rồi gọi điện buôn chuyện, có khi tập hát cả ngày để tối hát cho một người như anh nghe.
Em bốn ngày không anh... Thật sung sướng khi chẳng cần kiên kị từng món ăn, tha hồ ăn những món em thích, nào những món chứa nhiều dầu,mỡ rán mà anh rất ghét.
Em năm ngày không anh... Thấy thảnh thơi vì không cần phải chờ đợi đến mỗi trưa thứ hàng tuần anh chạy xe đến đón em, cái mặt em không còn phụng phịu vì chờ anh quá lâu, rồi ngập ngùng lo sợ anh không đến.
Em sáu ngày không anh...chân em không còn mỏi như trước vì chiều chiều không phải cuốc bộ hàng giờ trên bãi biển để đi cùng với anh. Mặc dầu em cũng rất thích biển nhưng em chỉ thích ngồi yên một chỗ,tựa vào vai anh nhìn từng đợt sóng vỗ,trắng xóa và lắng nghe tiếng hát rì rào,thiết tha của biển cả.
Em bảy ngày không anh... Bật máy tính lên tìm chương trình yêu thích, lượn vòng trên facebook, rồi tắt máy,chẳng phải chờ đợi nic anh bật sáng..
Em tám ngày không anh... Thấy thèm một cái nhắc vì hôm nay quên dậy sớm, để anh đứng chờ ngoài công viên. Mặt anh giận lắm nhưng khi em làm nũng thì cũng phì cười.
Em chín ngày không anh....Thèm lắm một cái ôm từ đằng sau, thèm được anh đèo em dạo quanh cái thành phố biển này....bàn tay nhỏ bé của em đặt vào túi áo anh, thật ấm.
Em mười ngày không anh....Thèm lắm những lần đi học chung với nhau, rồi em ghi lung tung vào vở anh, em còn vẽ hai đứa chúng mình, anh cầu nhầu, giận dữ, " Vẽ ai mà xấu dữ thế?"
Em mười một ngày không anh...Thèm lắm những mẫu tin nhắn quan tâm của anh. Mỗi lần máy rung có tin nhắn em lại cứ hi vọng đó là của anh, nhưng đó mãi chỉ là hi vọng.
Em mười hai ngày không anh ......ngồi học nhưng tâm trí cứ để đi đâu, thi cử thì đã cận kề. Đi trên đường nhìn người ta đi chung nói chuyện vui cười mà em nuốt nước mắt vào trong..
Và rồi...
Em một năm không anh.....Đi qua những con phố quen, những quán ăn trước kia anh và em hay ăn, vẫn con phố ấy,vẫn quán ấy, mà giờ anh nơi đâu. Những kỉ niệm xưa lại ùa về trước mắt em, em chạnh lòng, xót xa.
Những ngày không anh...em không còn là chính em nữa!!!!!! Vẫn biết ta đã sai khi gặp nhau. Phải chăng, đau khổ nhất là tìm được người mình yêu thương thật lòng rồi nhưng lại không đúng thời điểm, chúng ta đã có duyên khi gặp nhau nhưng vẫn chưa đủ "nợ" để ở lại với nhau. Nợ kiếp này thì kiếp sau anh trả cho lại cho em đầy đủ nhé. Em không hối hận vì đã gặp anh, rồi yêu anh! Bên anh, em đã biết đươc yêu và thương một người là như thế nào, tiếc là em vẫn chưa biết được cảm giác được một người mình yêu thương yêu thương mình hết lòng như thế nào. Em đã định chờ anh, chờ anh hồi tâm chuyển ý, chờ cái khoảng cách kia và thời gian sẽ làm cho mọi thứ phai nhạt đi và rồi anh với em sẽ có một bắt đầu mới, giống như những câu chuyện trong phim, "hai người yêu nhau sẽ trở lại với nhau mãi mãi!"
Nhưng rồi em thấy anh, anh đi chơi chung với một người con gái không phải là em, hai người nắm tay nhau, nói cười hạnh phúc. Thấy anh hạnh phúc bên người ta em buồn lắm nhưng giờ mình có là gì của nhau nữa đâu, chẳng biết cảm giác của em lúc đó là sao nữa, khó chịu, đau đớn, tim em như vỡ vụn ra. Em vùi đầu với sách vở để quên đi,...nhưng dường như càng cố quên thì lại càng nhớ ! em vẫn không thể ngăn mình thôi nghĩ tới anh, tới những kỉ niệm mà hai ta đã có với nhau, anh đã bước đi thật xa, xa hơn những gì em nghĩ, dù em có cố gắng tới mấy thì cũng không thể đuổi kịp anh nữa rồi. Tình yêu của anh đac không thuộc về em nữa, nhưng em không đủ manh mẽ để xóa nhòa kí ức về anh,, về người mà em đã yêu hết lòng. Giờ thì anh cứ đi con đường của anh đã chọn và.... em sẽ bắt đầu một cuộc sống mới với những ngày không anh.......
Cỏ Mây/ truyenngan.com.vn
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Bắt khẩn cấp 2 đối tượng lấy danh nghĩa thu tiền bến bãi để cưỡng đoạt tài sản
Xem xét hỗ trợ học phí cho học sinh tại vùng bị ảnh hưởng bởi bão lũ
Nhanh chóng bắt kẻ thủ ác sát hại nhân viên sửa xe máy ở phố Trương Định, Hoàng Mai
Xử phạt 7,5 triệu đồng quản trị viên trang Facebook “Net Việt Bay - Vé Máy Bay Giá Rẻ”
"Mở van" để thị trường chứng khoán hút nhà đầu tư
Ban Vận động cứu trợ Trung ương đã tiếp nhận số tiền ủng hộ 1.432 tỷ đồng
Đồng Nai: Tiếp nhận hơn 41 tỷ đồng ủng hộ các tỉnh miền Bắc khắc phục hậu quả bão số 3
Tin khác
Khu nhà tạm cư dành cho người dân làng Nủ dự kiến hoàn thành vào ngày 22/9
Xã hội 18/09/2024 18:57
Vinamilk tổ chức nhiều hoạt động Trung Thu cho trẻ em mọi miền
Cộng đồng 18/09/2024 15:47
Quỹ dinh dưỡng “Zott Monte cùng bé lớn khôn” tới với trẻ em nghèo Tây Nguyên
Cộng đồng 18/09/2024 13:41
Lễ hội Trung thu "Trăng ấm tình người" cùng sẻ chia giúp đồng bào vượt qua bão lũ
Cộng đồng 18/09/2024 06:03
Ấm lòng sự chia sẻ ngày Tết đoàn viên với trẻ em mồ côi tại TP.HCM
Cộng đồng 17/09/2024 22:05
Gần 1.000 vận động viên tham dự Giải chạy “Vì công trình xanh Việt Nam năm 2024” tại Hà Nội
Cộng đồng 17/09/2024 21:58
Viện KSND tỉnh Nghệ An ủng hộ đồng bào các tỉnh phía Bắc bị thiệt hại do bão số 3
Cộng đồng 17/09/2024 20:47
Vinamilk hỗ trợ cho nhiều hộ dân trong vùng ngập lụt kéo dài ở ngoại thành Hà Nội
Cộng đồng 17/09/2024 18:08
Ngọt ngào hương vị bánh trung thu cổ truyền
Xã hội 17/09/2024 11:05
Nestlé hỗ trợ các địa phương bị ảnh hưởng bởi bão lũ
Cộng đồng 16/09/2024 21:44