Bảng xếp hạng game bài uy tín 2024

Thế giới chỉ còn anh

(LĐTĐ) Bình minh mang theo dải nắng phết đều trên ngọn lúa non khiến cho những hạt sương sắp bị bốc hơi bởi tia nắng mặt trời. Gió nhẹ thổi bay chỏm tóc được buộc lên cao của nàng, ngoe nguẩy theo từng nhịp bước. Chiếc bóng nhỏ xinh nghiêng nghiêng trên sóng lúa.
Mùa xuân của đôi ta Em nghe không, mùa thu đến
Thế giới chỉ còn anh
Tranh minh họa

1. Bình minh mang theo dải nắng phết đều trên ngọn lúa non khiến cho những hạt sương sắp bị bốc hơi bởi tia nắng mặt trời. Gió nhẹ thổi bay chỏm tóc được buộc lên cao của nàng, ngoe nguẩy theo từng nhịp bước. Chiếc bóng nhỏ xinh nghiêng nghiêng trên sóng lúa.

Nàng ôm trên tay những bông lúa chín vàng, tiến đến ngôi nhà sơn trắng nằm trên con đường mòn vào thị trấn. Cái biển hiệu màu xanh của tiệm cốm được trang trí bằng nét vẽ những hạt lúa non nổi bật bên những căn nhà cổ kính. Những ngày cuối năm, tiệm cốm nhà nàng khá đông khách du lịch ghé qua. Họ mua cốm mang về theo chuyến đi cuối cùng của năm.

“Chúng ta còn bao nhiêu cốm tươi để bán?” Tiếng anh trai nàng vọng ra từ trong căn nhà. Nàng vừa cởi chiếc tạp dề dính nước treo lên cành đào bên mái hiên, vừa trả lời anh: “Còn đủ đến hết chủ nhật.”

“Anh có chuyện cần nói với em!” Giọng anh nàng đã rất gần. Nàng quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt bối rối của anh.

“Có chuyện gì nghiêm trọng thế?”

“Bé Tin đã đỗ đại học rồi”.

“Ôi thật tuyệt vời!” Nàng vui mừng nói.

“Một trường đại học ở nước ngoài”.

“Tuyệt”.

“Và vì thế, em biết đấy, anh chị sẽ cùng cháu sang định cư tại nơi ông bà ngoại của Tin…”.

Lòng nàng trùng xuống. Phải rồi, từ lâu họ đã muốn đến nơi đó, nhưng vì nàng chỉ có anh là người thân duy nhất ở cái thị trấn nhỏ bé này cho nên họ cứ lần lữa mãi không đi.

“Vậy chúng ta sẽ cần rất nhiều tiền để anh chị và cháu định cư, chúng ta sẽ….”. Nàng không dám nghĩ nhiều hơn. Nghề cốm mà anh em nàng thừa kế từ ba đời nay đã trở thành máu thịt, họ không thể bán căn nhà, cũng không thể bán đi tiệm cốm, các chuỗi cửa hàng, vậy món tiền kia sẽ phải làm thế nào đây!

“Anh đã tìm được một đối tác mua lại cổ phần của anh, vừa đủ cho số tiền cần dùng. Em biết đấy, mặc dù thương hiệu cốm là của chúng ta, nhưng phần lớn công việc đều là em lo. Bây giờ, đối tác mới sẽ đỡ đần công việc cho em, giúp em quản lý các cánh đồng, việc cấp hàng hóa cho các chuỗi cửa hàng của chúng ta ở các thành phố lớn…”.

“Nhưng em không muốn làm chung với ai, ngoại trừ anh. Chúng ta đã cùng nhau trong suốt bao năm qua…”. Nàng phản ứng yếu ớt. Và rồi nàng thấy mình ích kỷ, nên nàng im lặng.

“Đừng lo, người mua cổ phần là một người quen cũ, em sẽ không phải thất vọng đâu! Tối nay anh đã mời cậu ấy đến ăn cơm, em sẽ ngạc nhiên cho mà xem”. Anh nói.

“Nhưng nếu em cảm thấy không thích anh ấy, em sẽ thế chấp căn nhà này để mua lại cổ phần của anh”!

“Được, nếu em không thích, thì chúng ta sẽ làm theo ý em. Và em biết đấy, chuyện tiền bạc chỉ là một phần, anh muốn có người cùng em gánh vác…”.

Buổi trưa hôm ấy khách du lịch xếp thành hàng dài để đợi mua cốm cho nên nàng chẳng còn thời gian mà nghĩ đến chuyện gì khác. Mãi đến chiều khi vãn khách thì chị dâu nàng đã chuẩn bị xong bữa tối. Chị dâu là người nước ngoài nhưng nấu những món ăn thuần Việt rất tuyệt.Và họ chờ “đối tác” mới của gia đình. Khi cả nhà ngồi vào bàn ăn được năm phút mới thấy “vị khách” tới.

“Xin lỗi, vừa nãy ở đầu thị trấn có một chiếc xe gặt lúa gặp sự cố, tớ vừa giúp họ một chút nên đến muộn.” Vị khách vừa bước vào nhà đã lên tiếng. Nụ cười rộng rãi và choáng ngợp, nhưng trong phút chốc lại khiến nàng đau tim.

“Là anh ta?”. Nàng lẩm bẩm rồi ngại ngùng đứng lên, trong khi “anh ta” tiến tới giơ bàn tay to lớn lên xoa đầu nàng:

“Chào bé bự, em cao lên rồi này!”

Nàng cúi đầu tránh khỏi móng vuốt của anh ta, vờ nở nụ cười xã giao trong khi anh ta vô tư ngồi xuống chiếc ghế ngay bên cạnh nàng.

Anh ta - “tên khốn” đã biến thời trung học của nàng thành địa ngục. Không đời nào nàng chịu hợp tác với anh ta. Trong một phút giây không ai chú ý, nàng nhe nanh, trợn mắt nhìn anh trai mình, như cố nói với anh rằng, nàng cực kỳ, cực kỳ phản đối. Anh trai nàng phớt lờ màn bắn tín hiệu của nàng, tiếp tục câu chuyện vui vẻ với người bạn cũ.

Không còn cách nào khác, nàng cầm điện thoại, kín đáo nhắn cho anh một cái tin: “Vào bếp ngay, em có chuyện muốn nói”.

Nàng lịch sự kiếm cớ đi vào bếp, một lúc sau mới thấy anh trai nàng đi vào. Nàng túm lấy áo anh, như muốn ra tay bóp cổ ông anh gàn dở này.

“Không đời nào, em không đồng ý tên khốn đó, anh - hiểu - chưa?” Nàng gầm gừ.

“Được rồi. Anh sẽ nói chuyện lại với cậu ấy. Nếu em không muốn, chúng ta sẽ hủy bỏ vụ giao kèo này.”Anh khẽ vuốt lọn tóc xoăn tự nhiên trên má nàng, dịu dàng và yêu chiều.

“Chỉ cần em hạnh phúc là đủ.” Anh nói.

Cơn giận của nàng bỗng chốc tan biến.

“Nhưng… số tiền để định cư…”.

“Không sao, anh có thể nhờ gia đình nhà vợ giúp đỡ rồi tính tiếp. Anh và chị có thể lo được. Nhưng anh vẫn muốn em thử cơ hội này, cùng cậu ấy…”

Phải rồi, nàng quá nhạy cảm. Có lẽ “anh ta” của hôm nay không phải là một tên khốn như mười năm về trước. Ai rồi cũng sẽ phải đổi thay.

“Em xin lỗi, có lẽ em đã phản ứng hơi quá. Em sẽ thử, nhưng em nói trước, nếu không ổn, em sẽ thế chấp căn nhà”.

“Tin anh đi, rồi sẽ ổn thôi!”. Anh nói với nàng.

Nàng quay trở lại bàn, cố nặn ra nụ cười đãi bôi cho đến hết bữa tiệc. Phần lớn là anh trai nàng cùng người kia ôn lại quãng thời trung học với những trò trẻ con mà nàng không muốn nhắc lại. Đàn ông chẳng bao giờ lớn được!

2.Rất nhanh sau đó, gia đình anh trai nàng đã chuyển ra nước ngoài sinh sống. Trước khi đi, anh còn dặn: “Bất cứ lúc nào em muốn chuyển đến sống cùng gia đình anh, hãy nói cho anh biết.”

Nàng gật đầu, nhưng nàng tự hiểu, nàng chẳng bao giờ có thể rời khỏi mảnh đất này, cánh đồng này và rời bỏ cái màu xanh của cốm. Nơi cánh đồng ngoài kia còn có bố mẹ nàng, những người đã nằm yên trên quê hương họ.

Cái ngày mà anh ta đến thực sự là cơn ác mộng. Vẫn cái vẻ đẹp trai đến trịnh thượng của gã đàn ông nổi tiếng nhất trường năm ấy. Vẫn kiểu chải chuốt đến sáng bóng cùng ánh mắt tự tin đầy áp lực với những người xung quanh, vẫn một kiểu xuất hiện mang theo không khí vô cùng ngột ngạt. Và rồi anh ta vẫn gọi nàng là “bé bự” bằng cái giọng mũi vô cùng đáng ghét.

“Bé bự, tôi muốn thay đổi không gian này một chút. Chúng ta sẽ để hàng trưng bày ở đây, còn mấy cái bình gốm này thì chuyển sang chỗ kia. Gì nữa nhỉ, chúng ta cần sửa lại cửa tiệm, mở rộng thêm cánh cửa này. Cây đào kia, có thể chặt nó đi…”.

“Không đời nào!” Nàng gần như gầm lên. Anh ta giơ hai tay lên đầu như thể đang xin hàng trước nàng, nhưng vẫn không quên cố nói một câu: “Và chúng ta phải đổi tên tiệm thành…”.

“Cút!” Nàng cầm cái chổi lúa, ném thẳng vào người anh ta. Anh ta giơ tay lên lần nữa rồi lắc đầu đi ra ngoài. Hoàng hôn đập vào những mái ngói rêu phong, như nhấn mạnh thêm nét khắc họa về người đàn ông sinh ra chỉ để gây ức chế cho người khác kia. Cái bóng cao cao của anh ta chẳng mấy chốc đã hòa lẫn vào màu của hoàng hôn.

3.“Nói cho tôi nghe câu chuyện của chị với anh ta từ thời trung học đi!” Tiếng nói khe khẽ phía sau khiến nàng tạm buông cơn giận xuống. Đó là cô gái giúp việc duy nhất ở tiệm, cũng là người bạn thân nhất của nàng lúc này.

“Anh ta là cơn ác mộng của tôi. Cơn ác mộng ấy giờ đã quay trở lại. Ngay bây giờ, tôi sẽ tìm luật sư để bàn việc cưỡng chế mua lại cổ phần của anh ta. Dù có phải thế chấp căn nhà này tôi cũng sẽ phải làm cho anh ta cút xéo”. Nàng nói.

“Tôi nghe nói anh ta đang là ông chủ của mấy công ty về nông sản có chuỗi cửa hàng trên khắp cả nước. Không biết vì sao anh ta lại quay về cái thị trấn nhỏ bé này?”

“Chắc là anh ta ngửi thấy cái mùi tiền từ thương hiệu cốm của chúng ta”. Nàng bĩu môi rồi đi vào trong. Cô gái giúp việc chạy theo sau, trong lúc hai người chia những chiếc bánh cốm vào từng giỏ, cô hỏi:

“Ngày trước anh ta đã làm gì chị?”

“Ừ thì, anh ta gọi tôi là bé bự. Hồi đó tôi rất mập, nhưng chỉ vì anh ta gọi tôi là bé bự mà cả trường gọi tôi như thế”.

“Ồ, thật tệ, đó là kỳ thị ngoại hình”.

“Còn nữa, anh ta đặt tên con chó nhà tôi là Mèo, khiến cho bọn bạn cùng lớp luôn hỏi có phải tôi nuôi mèo không”

“Ôi, thú vị thật. Nhưng chắc hẳn đó chưa phải là thứ khiến chị ghét anh ta nhất”.

“Phải. Rồi có lần, anh ta hẹn tôi đi lễ hội countdown, tôi đã mua khăn len, đã trang điểm, nhịn ăn để mặc vừa chiếc váy mới và đợi anh ta. Nhưng cuối cùng, anh ta đã đi cùng một cô gái khác”.

“Ồ, đúng là gây tổn thương thật. Vậy chị thích anh ta từ khi nào?”

“Hả, tôi mà thích anh ta?” Nàng đỏ mặt. Cô giúp việc khẽ nghiêng đầu nhìn vào mắt nàng, nụ cười bí ẩn lan rộng trên môi.

“Được rồi, cô đoán đúng rồi. Nhưng bây giờ thì không nhé!” Nàng chào thua.

“Thôi được, bây giờ anh ta là sao chổi của chị.”

Và kể từ khi anh ta thi đỗ đại học, rời khỏi thị trấn này, nàng cũng từng có vài mối tình thoáng qua. Và rồi nàng chợt nhận ra, buồn và thất vọng là khi không phải không có ai yêu mà là lúc họ bước vào rồi bước ra khỏi cuộc đời nàng.

4.Sáng hôm sau, khi bình minh mới lên, anh ta đã có mặt ở tiệm. Anh ta cầm theo một bó hoa sen trắng.

“Anh ta định cắm nó ở đâu đây?” Nàng nghĩ bụng rồi vờ cắm cúi chia cốm vào những chiếc túi nhỏ xinh. Mấy giây sau, những bông sen trắng đã nằm ngay dưới mắt nàng, mùi hương sen còn mới xộc vào mũi khiến nàng có chút ngây ngất.

“Chào buổi sáng. Tặng cho em này!” Giọng anh ta tử tế đến mức đáng ngờ. Nàng ngẩng đầu lên, trong đầu đã chuẩn bị sẵn vài câu châm chọc, nhưng dường như anh ta hiểu nàng, liền nhanh chóng nói: “Tôi xin lỗi chuyện hôm qua. Thật ra, tôi đã suy nghĩ rất kỹ rồi, tôi không nên đưa ra ý kiến đổi tên tiệm, không nên đề nghị chặt cây hoa đào, tôi…”

“Được rồi, tôi cũng xin lỗi. Hôm qua tôi đã phản ứng thái quá. Anh đã đúng ở một số đề nghị, ví dụ như chúng ta cần mở rộng cánh cửa này để có nhiều không gian trưng bày hơn. Còn cái bàn kia, theo ý anh, chúng ta có thể chuyển sang phía bên kia”. Nàng nhanh nhẹn ngắt lời anh ta.

“Vậy em sẽ không giận tôi nữa chứ?”

Không biết có phải nàng bị sốc về thái độ vô cùng cầu thị của anh ta, hay vì bởi mùi hương hoa sen quá đỗi gây mê, làm nàng mất đi lý trí, nên nàng đưa tay cầm lấy bó hoa.

“Được thôi, tôi sẽ cân nhắc, nhưng tôi không chắc là sẽ không còn thành kiến với anh đâu”. Nàng nói, mang bó hoa cắm vào chiếc bình gốm màu xanh nhạt để trên bàn. Chẳng biết từ bao giờ, nàng phải thầm công nhận rằng, hoa sen trắng rất hợp với không gian của cốm. Hương cốm, hương sen vẫn là thứ hương dịu ngọt nhất trong đời.

5. Thấm thoắt, mùa đông cũng sắp tàn, mùa xuân chớm sang, tiệm cốm ngày càng trở nên đông khách, các chuỗi cửa hàng đều tăng doanh thu đến chóng mặt bởi những đổi thay trong phương thức điều hành của anh ta. Và rồi những ý kiến bất đồng giữa nàng và anh ta ngày càng ít đi, thay vào đó là sự trùng khớp đến kỳ lạ.

Một ngày, anh trai nàng gọi điện về hỏi han về công việc kinh doanh của hai người, nàng thừa nhận “doanh thu tăng đến hơn ba mươi phần trăm” khiến anh bật lên tiếng cười sảng khoái: “Đấy, anh đã bảo cậu ấy là một thiên tài mà!”

“Đúng, là thiên tài đánh hơi thấy mùi tiền ở thương hiệu của chúng ta.” Nàng cố chấp không thừa nhận nhưng bất giác mỉm cười.

Mới đó mà Tết đã cận kề. Công việc bận rộn cuối cùng cũng có thể vãn đi một chút, anh ta bảo nàng nên dành cho mình một ngày để nghỉ ngơi và đi mua sắm.

“Vậy hôm nay chúng ta sẽ đóng cửa sớm”. Nàng nói.

“Đồng ý. Tôi có thể đưa em đi dạo chợ hoa đêm ở thị trấn. Và…”

Anh ta bỗng ngập ngừng. Nàng ngước nhìn lên, ngột ngạt vì ánh mắt ấy. Nàng không dám thừa nhận, đôi mắt của anh ta thật đẹp, giống như những ngôi sao rực rỡ mà sự tồn tại của nó tự nhiên đã khiến những thứ khác lu mờ.

“Và tôi muốn nói với em một chuyện” Anh nói tiếp.

“Này, chị biết không, tôi vừa trao đổi với luật sư, họ nói sẽ làm được. Chúng ta sắp sửa đá được tên đối tác dị hợm, xấu tính, kỳ thị ngoại hình và bắt nạt học đường của chị đi rồi. Chị sẽ mua được cổ phần từ tay anh ta...”

Tiếng nói lớn của cô giúp việc vọng từ bên ngoài vào cắt ngang lời anh.

“Chết tiệt”. Nàng lẩm bẩm trong miệng trong khi cô giúp việc vừa nói vừa đi vào. Còn anh thì chết lặng giữa hai người phụ nữ.

“Xin lỗi, tôi… không biết là anh cũng ở đây.” Cô phân bua. “Tôi có chút chuyện phải đi”. Cô nói rồi chuồn nhanh như gió.

Anh nhìn nàng, ánh mắt lại giống như vì sao vừa vụt tắt. Nó khiến nàng hoảng hốt.

“Dị hợm, xấu tính, kỳ thị ngoại hình và bắt nạt học đường ư? Đau thật đấy!”Anh nói thế rồi bước nhanh ra cửa.

“Khoan đã, không phải như thế đâu…”. Nàng cuống quýt gọi với sau lưng anh. Nhưng đôi chân nàng không nhúc nhích nổi cho đến khi bóng dáng cao lớn của anh khuất sau những ngôi nhà cổ. Hoàng hôn sập xuống rất nhanh.

“Đuổi theo anh ta đi!” Cô giúp việc từ đâu chạy tới, cũng nhanh như lúc cô ta chuồn đi. Nhưng may mắn làm sao, lúc này lời cô lại giống như một lời cảnh tỉnh cho bộ não đang trì trệ của nàng. Nàng liền guồng chân chạy ra ngoài. Cuối cùng nàng cũng đuổi kịp anh ở khúc rẽ vào chợ hoa đêm.

“Anh khoan đi đã. Tôi… thừa nhận, tôi từng liên hệ với luật sư để lật kèo anh. Nhưng đó là vào những ngày đầu, khi tôi không chịu nổi thói dị hợm của anh. Còn bây giờ, tôi muốn nói rằng… tôi…”

“Em có biết, mười năm trước em cũng nói lời này ngay trước khi chúng ta lần đầu hẹn hò không?” Anh ngắt lời nàng. Tim nàng thắt lại. Hóa ra hồi ấy, lý do anh hẹn hò với cô gái khác và bỏ rơi nàng trong đêm lễ hội, chính là vì nghe được lời này từ nàng.

“Xin lỗi. Hôm đó khi chuẩn bị đến chỗ hẹn với anh, tôi bị cô bạn bắt gặp. Cô ấy đoán ra,nên tôi quá ngại ngùng, tôi chỉ cố làm cho cô ấy tin giữa tôi và anh không có chuyện gì. Nhưng, hôm ấy anh cũng làm tổn thương tôi khi đi với cô gái khác và bỏ mặc tôi đợi… từ năm này qua năm khác.”

“Chỉ là qua thời khắc chuyển giao năm mới thôi. Em lúc nào cũng làm quá lên!” Anh bực bội ngắt lời nàng.

“Tôi…”

“Đó là lý do tôi bị em ghét cay ghét đắng từ dạo ấy?”

“Vâng”.

“Còn bây giờ, em định đá tôi ra khỏi đời em, ngay khi tôi vừa nhận ra mình lại yêu em?” Anh nói, ánh mắt tổn thương của anh như sợi tơ trói chặt lấy tim nàng.

“Lại yêu em ư?”

“Phải. Tôi vừa định nói với em, rằng tôi chưa bao giờ ngừng yêu em. Ngay cả khi em xấu xí, thừa cân, vụng về và là kẻ thích nói xấu sau lưng…”.

“Đau thật đấy!”

Ai đó vừa chen tới lối đi, khẽ huých vào người nàng, khiến nàng chao đảo ngã về phía trước và rơi vào vòng tay của anh. Nàng thấy bàn tay anh đặt lên gáy nàng, ấn sâu khuôn mặt nàng vào ngực anh, nơi vẫn còn vương chút hương cốm từ buổi chiều.

“Em đã nghĩ rất tệ về tôi tới hai lần. Em đừng hòng chạy đi đâu, em phải chấp nhận tình yêu của tôi, để đền tội”. Anh thì thầm trên tóc nàng, mặc cho dòng người cứ đua chen và hương hoa từ chợ đêm cứ như ướp cả không gian. Lúc này, thế giới đang thu nhỏ trong mắt nàng, nhỏ đến nỗi cuối cùng chỉ còn anh.

Truyện ngắn của Bảo Thoa

Có thể bạn quan tâm

Nên xem

"Giao lộ sáng tạo" kết nối quá khứ với tương lai

"Giao lộ sáng tạo" kết nối quá khứ với tương lai

(LĐTĐ) "Giao lộ sáng tạo" không chỉ đơn thuần là một khẩu hiệu, mà là triết lý xuyên suốt của lễ hội. Nó thể hiện tầm nhìn của Hà Nội trong việc kết nối quá khứ với hiện tại, truyền thống với hiện đại, và địa phương với toàn cầu.
Chung tay bảo vệ trái đất

Chung tay bảo vệ trái đất

(LĐTĐ) Những nơi chưa bao giờ xảy ra mưa to, lũ như sa mạc thì chúng ta đã từng được chứng kiến tháng 4 năm nay Thủ đô Dubai thuộc các Tiểu vương quốc Ả rập thống nhất (UAE) ngập mênh mông nước; Bắc California của Mỹ vốn địa hình cao thì vừa qua trải qua trận bão lũ mà theo mô tả của truyền thông “nghìn năm có một”; Thượng Hải của Trung Quốc tháng 9 này trải qua cơn bão mạnh nhất 75 năm qua. Các tỉnh miền Bắc nước ta cũng vừa hứng chịu cơn bão số 3 (bão Yagi) gây thiệt hại rất nhiều về người và của. Rõ ràng biến đổi khí hậu ngày càng diễn biến phức tạp; thiên tai, địch họa ngày càng khó lường.
Cần đa dạng hóa hình thức xử phạt vi phạm nồng độ cồn

Cần đa dạng hóa hình thức xử phạt vi phạm nồng độ cồn

(LĐTĐ) Thời gian qua, mặc dù các cơ quan chức năng, Cảnh sát giao thông trên địa bàn Hà Nội đã tăng cường kiểm tra, xử lý nghiêm các lỗi vi phạm là nguyên nhân dẫn đến tai nạn giao thông, trong đó có vi phạm nồng độ cồn; tuy nhiên, theo ghi nhận, hành vi điều khiển phương tiện sau khi đã uống rượu, bia vẫn còn, nhất là đối với lứa tuổi từ 50 trở lên.
Sốt xuất huyết vào mùa cao điểm

Sốt xuất huyết vào mùa cao điểm

(LĐTĐ) Hà Nội đã bắt đầu bước vào đầu giai đoạn cao điểm của dịch bệnh sốt xuất huyết với điều kiện thời tiết diễn biến phức tạp, khó lường, kết hợp mưa nhiều. Đây là điều kiện thuận lợi cho muỗi truyền bệnh sốt xuất huyết sinh sôi và phát triển. Các chuyên gia y tế nhận định, nguy cơ dịch bệnh sẽ bùng phát trong thời gian tới nếu không chủ động triển khai các biện pháp phòng, chống dịch hiệu quả.
Nâng cao hiệu quả công tác nữ công

Nâng cao hiệu quả công tác nữ công

(LĐTĐ) Thời gian qua, công tác nữ công và phong trào công nhân, viên chức, game bài uy tín được các cấp Công đoàn huyện Phú Xuyên (Hà Nội) tích cực triển khai.
Vận tải hành khách công cộng: Phải hướng tới chất lượng phục vụ

Vận tải hành khách công cộng: Phải hướng tới chất lượng phục vụ

(LĐTĐ) Hướng tới mục tiêu giảm áp lực giao thông, từng bước hạn chế ùn tắc và tai nạn, tăng cường kết nối, nhiều năm nay, Hà Nội luôn kiên trì với định hướng phát triển giao thông công cộng, nâng cao và tăng tính hấp dẫn của vận tải hành khách công cộng. Điều này là đúng, tuy nhiên, trước nhiều tác động khách quan và chủ quan, hiện việc phát triển vận tải hành khách công cộng vẫn đang đứng trước nhiều thách thức. Thực tế cho thấy, vận tải hành khách công cộng để nâng cao được sức hấp dẫn thì cần bắt nguồn từ chất lượng phục vụ.
Tử hình cựu Kế toán trưởng Viện Vệ sinh dịch tễ Trung ương vì tội tham ô tài sản

Tử hình cựu Kế toán trưởng Viện Vệ sinh dịch tễ Trung ương vì tội tham ô tài sản

(LĐTĐ) Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội vừa xét xử và tuyên phạt bị cáo Nguyễn Hoàng (sinh năm 1971, cựu Trưởng phòng Tài chính - Kế toán, Kế toán trưởng Viện Vệ sinh dịch tễ Trung ương, Bộ Y tế) án tử hình về tội "Tham ô tài sản".

Tin khác

"Giao lộ sáng tạo" kết nối quá khứ với tương lai

"Giao lộ sáng tạo" kết nối quá khứ với tương lai

(LĐTĐ) "Giao lộ sáng tạo" không chỉ đơn thuần là một khẩu hiệu, mà là triết lý xuyên suốt của lễ hội. Nó thể hiện tầm nhìn của Hà Nội trong việc kết nối quá khứ với hiện tại, truyền thống với hiện đại, và địa phương với toàn cầu.
Triển lãm ảnh "Hà Nội trong tôi": Hành trình 19 năm vươn mình bứt phá

Triển lãm ảnh "Hà Nội trong tôi": Hành trình 19 năm vươn mình bứt phá

(LĐTĐ) Triển lãm ảnh "Hà Nội trong tôi" đã trải qua một hành trình dài 19 năm, từ một "cuộc chơi" nhỏ của những nghệ sĩ nhiếp ảnh cao tuổi vào năm 2000, đến nay đã trở thành sự kiện văn hóa thường niên quan trọng của Thủ đô. Quy mô và chất lượng của Triển lãm ngày càng được nâng cao, thu hút sự quan tâm của đông đảo công chúng và nghệ sĩ nhiếp ảnh.
Sôi nổi, hấp dẫn Lễ hội chọi trâu truyền thống Đồ Sơn năm 2024

Sôi nổi, hấp dẫn Lễ hội chọi trâu truyền thống Đồ Sơn năm 2024

(LĐTĐ) Sáng 21/9 (tức 19/8 âm lịch), tại sân vận động Trung tâm quận Đồ Sơn diễn ra Lễ hội chọi trâu truyền thống Đồ Sơn năm 2024. Tham dự Lễ hội có ông Lê Khắc Nam - Phó Chủ tịch Ủy ban nhân dân (UBND) thành phố Hải Phòng; ông Lê Thanh Liêm - Chánh Thanh tra Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch; đại diện lãnh đạo các cơ quan, đơn vị, địa phương trong, ngoài thành phố cùng hàng vạn người dân quận Đồ Sơn và du khách muôn phương.
Triển lãm 3D đưa lịch sử Hà Nội vào không gian ảo

Triển lãm 3D đưa lịch sử Hà Nội vào không gian ảo

(LĐTĐ) Chiều 20/9, tại Nhà khách Chính phủ (số 2 Lê Thạch, Hà Nội), Ủy ban nhân dân quận Hoàn Kiếm phối hợp với Trung tâm Lưu trữ quốc gia I thuộc Cục Văn thư và Lưu trữ Nhà nước - Bộ Nội vụ khai mạc Triển lãm 3D trực tuyến “Hỡi đồng bào Thủ đô”.
Festival Thu Hà Nội 2024: Tinh gọn quy mô nhưng vẫn nhiều trải nghiệm hấp dẫn

Festival Thu Hà Nội 2024: Tinh gọn quy mô nhưng vẫn nhiều trải nghiệm hấp dẫn

(LĐTĐ) Tối nay (20/9), Festival Thu Hà Nội lần thứ 2 năm 2024 sẽ được khai mạc. Đây là một trong những hoạt động quan trọng nằm trong chuỗi hoạt động kỷ niệm 70 năm Ngày Giải phóng Thủ đô (10/10/1954 - 10/10/2024); nhằm quảng bá hình ảnh, giá trị văn hóa và du lịch của Hà Nội - mảnh đất kinh kỳ ngàn năm văn hiến với những nét đẹp độc đáo riêng.
Những mùa trăng thương nhớ

Những mùa trăng thương nhớ

(LĐTĐ) Tháng tám âm lịch, mùa trăng tròn đầy. Mùa Tết Trung thu với những niềm vui trẻ thơ đẹp đẽ. Có ánh trăng sóng sánh chảy xuống vườn cây, có mâm cỗ bánh trái đang chờ phá cỗ đêm rằm. Tiếng trống lân vang lên tùng tùng, những chiếc đèn ông sao lung linh lấp lánh.
"Lá lành đùm lá rách", câu chuyện đoàn kết từ vùng bão lũ

"Lá lành đùm lá rách", câu chuyện đoàn kết từ vùng bão lũ

(LĐTĐ) Giữa cơn hoạn nạn do siêu bão Yagi (bão số 3) gây ra tại các tỉnh miền Bắc Việt Nam, những câu chuyện về lòng dũng cảm, sự hy sinh và tình người ấm áp đã trở thành điểm tựa tinh thần cho cả dân tộc. Chương trình "Điểm tựa Việt Nam" của Đài Truyền hình Việt Nam sẽ mang đến cho khán giả những câu chuyện cảm động này, minh chứng cho sức mạnh đoàn kết và tinh thần bất khuất của người Việt Nam.
Ứng xử có văn hóa với hàng cứu trợ

Ứng xử có văn hóa với hàng cứu trợ

(LĐTĐ) Với mỗi người dân trên dải đất hình chữ S này, tinh thần “bầu ơi thương lấy bí cùng” như đã ngấm vào máu thịt. Miền Bắc thương miền Trung ruột thịt, thương miền Nam “đi trước về sau”. “Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ”, nghe tin miền Bắc lũ lụt, người miền Trung thức trắng đêm gói hàng ngàn chiếc bánh chưng, cơm nắm muối vừng gửi ra cho đồng bào miền Bắc chống đói. Từng đoàn xe nối đuôi nhau chở hàng trăm tấn gạo là tình cảm của phương Nam hướng về phương Bắc. Đó là sự tương thân tương ái, là bản chất của dân mình.
Đường tình

Đường tình

(LĐTĐ) Không có những vạt hoa nở vàng, đỏ hai bên vệ đường. Không có hàng cây đều tăm tắp xanh mướt và lãng mạn. Chỉ có ánh đèn đường rọi hiu hắt lúc có, lúc không và hàng lan can sắt với những mắt phản quang lạnh lẽo. Vậy mà con đường ấy giờ đây lại trở nên rất Tình: Tình người, Tình nghĩa, Tình đồng bào, Tình đồng chí, Tình quân dân cứ mặn nồng, ấm áp đến thiết tha…
Hà Nội: Chương trình Trung thu tại phố cổ và Hoàng thành Thăng Long tạm hoãn

Hà Nội: Chương trình Trung thu tại phố cổ và Hoàng thành Thăng Long tạm hoãn

(LĐTĐ) Quyết định này được đưa ra nhằm đảm bảo an toàn cho các em nhỏ, người dân và du khách trước tình hình thời tiết bất lợi do ảnh hưởng của bão lũ.
Xem thêm
Phiên bản di động