Thu phai
Vệt nắng phố quen Ngày chớm đông |
Ảnh minh họa |
Gió có buồn không khi thu dần phai dấu, lá chẳng còn rơi lấp khoảng trống đất mòn. Và hương sữa chẳng còn nồng nơi góc phố, những chùm hoa trắng bạc lẩn khuất giữa tầng xanh, trĩu nhớ thương buông lơi xuống thân cành, để ta về nao nao hoài ngày cũ. Nơi cuối đường tràm vàng buông hoa mỏng thắp chút vàng cuối những ngày vàng phai. Làn gió mỏng cuối mùa dường như cứ quẩn quanh lạc lối giữa những gót chân mềm dùng dằng níu mùa thu.
Người đi mãi trên đường vàng thu úa. Hai chiếc giày khác số cố khập khiễng ghép vào nhau một đoạn đường cuối cùng cũng lặng im ngược nắng. Người quay bước trong yên lặng. Ta quay gót về hoang vu. Ta thảng thốt cố nắn vết chân chim trên đuôi mắt chính mình, cố xóa đi như thể chưa từng có dấu vết. Năm tháng nào đi qua.
Mỗi kỉ niệm xanh rêu có còn làm ta trơn trượt, rồi sau này sỏi đá còn có thể cần nhau. Khi thu phai hương sữa đã nhạt màu, mây bớt trắng trời không còn trong nữa. Nắng vẩn vơ đan giữa trời tơ nắng, rót mật vàng rơi xuống cả miền thương.
Mỗi kỷ niệm ngày cũ đều phủ thêm một lớp trơn mềm để ta mải miết chơi vơi giữa chập chờn quên nhớ. Thời gian càng dày. Nỗi nhớ càng đầy. Thu phai miền thương nhớ cũ. Tràm vàng rơi li ti trên lối đi, chân người vô tình bước, có bao giờ người cúi xuống nhặt một cánh tràm nát dưới gót giày, có bao giờ người biết rằng sau lưng người vẫn có kẻ âm thầm nhìn theo.
Thu đã cũ, rồi lại nghiêng rơi về miền rất cũ, tìm giùm ta bóng hình của ngày xưa, tìm giùm ta chút nắng phai nơi ngày yêu dấu cũ, nhắn giùm ta nỗi nhớ đã phai màu. Nơi những con đường có trăm ngàn lối rẽ, có lối tắt nào cho ta bớt song song. Thu vẫn thế buồn rơi giữa bao nhiêu ngày tháng, đến rồi đi làm nắng cũng nhạt màu. Tiếng ve rớt trên thềm xưa phượng rủ, thu rơi sầu xuống từng cánh muồng phai. Ta vẫn đứng nơi miền thương nhớ cũ, đếm thu phai trên từng cánh môi mềm.
Mỗi mùa qua khi gót thu cuốn theo lá vàng về miền xa ngái, mây trên trời cuộn từng vồng bông xám mờ phai. Hàng cây buồn u uẩn ngày giông gió, cuốn trăng về miền thương nhớ mùa xa. Ta khuyết mất ta của những ngày rất cũ, nửa trái tim mềm vắt nửa về mùa xưa. Dai dẳng thương chiếc lá rơi ở mùa thu cũ, người có về nhặt lại, có nhớ ta?
Rồi hôm nay thu dần phai. Giữa muôn bước phong trần. Người có thoáng nao lòng, nhớ một người của miền thương nhớ cũ.
Nhớ một người - người đã từng rất thương?!
Trần Hiền
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Đã thực hiện 423 công trình, phần việc thanh niên trị giá gần 62 tỷ đồng
Thực hiện xác thực sinh trắc học, số tài khoản nhận tiền lừa đảo giảm đáng kể
Liên tiếp phá kỷ lục, giá vàng liệu có còn tăng đến mức nào?
Phổ biến quy định về xây dựng định mức kinh tế - kỹ thuật dịch vụ trong lĩnh vực báo chí
Nỗ lực ổn định nền nếp, giúp học sinh sớm bắt nhịp trở lại với việc học
Phát huy tốt vai trò đại diện của tổ chức Công đoàn
Công an Hà Nội lập chiến công “quét rác lậu” giải bóng đá Premier League trên nền tảng số
Tin khác
1 tỷ đồng và 9.000 trang phục Re.Uniqlo hỗ trợ người dân bị ảnh hưởng bão lũ
Cộng đồng 26/09/2024 19:18
Sun Life Việt Nam đóng góp 1,8 tỷ đồng hỗ trợ người dân vượt qua bão, lũ
Cộng đồng 26/09/2024 16:35
Chung tay ủng hộ đồng bào miền Bắc khắc phục hậu quả bão số 3
Cộng đồng 25/09/2024 20:50
Hỗ trợ người dân khắc phục hậu quả sau bão lũ, khôi phục cuộc sống
Cộng đồng 24/09/2024 17:03
Giám đốc từng “cất bằng cử nhân làm lái xe”
Cộng đồng 24/09/2024 13:26
Minh bạch thông tin để người tiêu dùng yên tâm mua sắm online
Xã hội 24/09/2024 11:52
Cuộc thi “Tôi khỏe đẹp hơn” năm 2024 nhận đăng ký tham gia tới ngày 30/9
Cộng đồng 23/09/2024 18:49
Nỗ lực bền bỉ của Vinamilk trong việc hình thành bể hấp thụ carbon từ rừng, hướng đến Net Zero
Cộng đồng 23/09/2024 17:18
Không khí lạnh sẽ bao trùm Đông Bắc Bộ, có nơi trời lạnh dưới 19 độ C trong ngày đầu tuần
Cộng đồng 22/09/2024 19:31
Những ai cần hạn chế ăn trứng?
Cộng đồng 22/09/2024 19:03