Trở về
Còn đó tháng 11 yêu thương… | |
Đánh rơi |
Cô thường soi mình xuống dòng nước xanh của con sông và thầm nhủ: Tại mình sinh ra đã vất vả cho nên mình luôn xấu xí. Giá như không phải phơi nắng ngoài đồng thì tốt biết mấy.
Mùa đông, chân tay cô thâm tím lại vì ngâm nước lạnh dưới ruộng, môi cô cũng tím ngắt. Cô thầm nghĩ, cái lạnh giá khắc nghiệt này khiến cô trông giống một người sắp chết, thật kinh khủng. Giá như không phải bước chân xuống nước vào mùa đông.
Những ý nghĩ về một cuộc sống nhàn hạ cứ quấn quýt lấy cô khiến cô không ngừng suy nghĩ về việc sẽ tự mình đi đến một nơi nào đó có cuộc sống sung sướng hơn. Một hôm, cô bị mẹ mắng vì tội chểnh mảng công việc đồng áng, cô bực tức gào lên: “Con chán sống ở đây lắm rồi, suốt ngày phơi lưng dưới nắng, ngâm chân dưới bùn, đã thế còn không được làm những điều mình muốn”. Ông bố thấy thế sẵn cái chổi rơm quật cho cô mấy cái đau điếng. Cô bé đùng đùng vào nhà vơ mấy bộ quần áo cho vào cái túi cói rồi đi ra khỏi nhà: “Con sẽ đi khỏi đây, không bao giờ thèm quay lại nữa”. Ông bố gào lên: “Đi được thì đi luôn đi, đừng có về”.
Ông bố nghĩ, con mình giận dỗi chốc lát, rồi nó sẽ quay về nhà. Đêm nó không có chỗ ngủ, ngày không có gì ăn, đói bụng sẽ quay về nhà. Bà mẹ thì lo lắng nhưng cũng không dám trái ý chồng.
…Mấy tháng trôi qua, cô bé vẫn không trở về, một năm nữa lại trôi qua, mùa đông nối tiếp mùa xuân, mùa xuân nối mùa hạ, hạ lại sang thu... nối tiếp nhau. Ông bố in tấm ảnh của con đi khắp mọi nơi, dán bất cứ nơi nào có thể dán được, nhưng vẫn không tìm được cô bé.
Thật ra, cô đã nhìn thấy những tấm hình mà cha cô dán khắp nơi. Khi cô bỏ đi, thiên đường mà cô muốn tới không như cô nghĩ. Cô không có việc làm, không có đồ ăn, không có chỗ ngủ, trải qua những phong sương giá rét. Cuối cùng cô phải làm thuê, phải bán thân xác mình để kiếm tiền, cuộc sống rất cực khổ. Cô muốn về nhà, nhưng những lời cha cô nói khi cô đi khiến cô ngang nhiên cố chấp: “Đi được thì đi luôn đi, đừng có về”.
Một hôm, bà mẹ bảo chồng vứt hết những tấm hình của con đi. Bà tự in những tấm hình của chính mình, khi ấy đã già nua, đôi mắt nhăn nheo, tóc đã bạc, bên dưới tấm hình có dòng chữ: “Mẹ luôn yêu và tha thứ cho con”.
Khi những tấm hình này được dán trên khắp nơi trong thành phố nọ, cô con gái nhìn thấy, cô bỗng dưng bật khóc. Cô vội vã lên chuyến xe trở về nhà, chạy vào vòng tay người mẹ. Hóa ra bấy lâu nay, cô chỉ cần lời tha thứ này, tình yêu thương này để trở về.
Bảo Thoa
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Dư luận đánh giá cao công tác ứng phó, khắc phục hậu quả sau bão của Hà Nội
Giải pháp phục vụ phong cách sống ngoài trời và quà tặng
Huy động nguồn lực khẩn trương sớm khắc phục hậu quả bão, mưa lũ
Hàng loạt dự án giao thông trọng điểm tại TP.HCM chậm tiến độ
Quận Tây Hồ di dời hơn 700 hộ dân ra khỏi khu vực ngập lụt đến nơi an toàn
Dừng bơm các trạm bơm tiêu ra hệ thống sông Nhuệ
Ông Đặng Quốc Khánh, cựu Bí thư Tỉnh ủy Hà Giang bị đề nghị xem xét, kỷ luật
Tin khác
Ngành Giáo dục chia sẻ với đồng bào bị thiệt hại do bão số 3
Cộng đồng 11/09/2024 17:07
Nghệ An chung tay hỗ trợ đồng bào các tỉnh phía Bắc bị thiệt hại do bão lũ
Cộng đồng 11/09/2024 11:15
Bộ Y tế phát động ủng hộ người game bài uy tín ngành Y tế bị thiệt hại do bão số 3
Cộng đồng 10/09/2024 19:59
Hội Nhà báo Việt Nam kêu gọi ủng hộ đồng bào khắc phục hậu quả bão lũ
Cộng đồng 10/09/2024 18:55
Công an Hà Nội phát động ủng hộ các tỉnh bị thiệt hại do bão lũ
Cộng đồng 10/09/2024 17:58
Thanh niên Nghệ An hỗ trợ người dân Hải Phòng khắc phục hậu quả sau bão số 3
Cộng đồng 10/09/2024 12:29
Number 1 Soya Canxi khẳng định sức hút sau gần 3 năm ra mắt phiên bản mới
Cộng đồng 10/09/2024 12:14
Người “thổi hồn” vào sỏi đá
Cộng đồng 10/09/2024 11:04
Bão lũ đi qua, tình người ở lại
Cộng đồng 10/09/2024 06:49
Hà Nội hỗ trợ 51 tỷ đồng cho các tỉnh, thành phố bị thiệt hại do bão số 3
Xã hội 09/09/2024 22:00