Từ không thể thành có thể
Cái chạn | |
Ánh sáng xanh |
Thế nhưng, người lính lại nói rằng, bạn anh là một thương binh, bị cụt cả hai chân, không thể đi lại được, gia đình sẽ phải chăm sóc người bạn ấy nếu cậu ta đến nhà. Người mẹ yêu quý con trai mình, tất nhiên sẽ không từ chối đề nghị của con. Bà nói: “Con cứ đưa cậu ấy đến đây, mẹ có thể chăm sóc cậu ấy trong thời gian cậu ấy ở chơi nhà mình”.
Người lính lại nói: “Không đâu mẹ, anh ấy sẽ ở lại nhà chúng ta, chúng ta sẽ chăm sóc anh ấy suốt đời”. Nghe đến đây, người mẹ suy nghĩ rồi trả lời con trai rằng, họ chưa đủ điều kiện kinh tế để chăm sóc một người tật nguyền, hơn nữa, gia đình họ còn có cuộc sống riêng, không thể chăm sóc cho một người mất khả năng làm việc và đi lại như vậy được. Chính vì thế, người mẹ khuyên con nên trở về, để người bạn cụt chân ở lại để cậu ta tự lo cho cuộc sống của mình.
Người lính nói với mẹ rằng anh đã hiểu rồi cúp máy. Mấy ngày sau, người mẹ nhận được điện thoại báo tin con trai bà đã chết. Bà không thể ngờ rằng vừa mới mấy ngày trước đây con trai bà còn nói chuyện điện thoại và hẹn vài ngày nữa sẽ về nhà. Cảnh sát cho biết, người lính này đã tự sát bằng cách nhảy từ ban công của một tòa nhà xuống.
“Con tôi không tự sát, nó mới rời quân ngũ, sắp về nhà”. Người mẹ gào lên trong khi người ta đưa bà vào nhận xác con mình. Trước mặt bà là khuôn mặt thân quen của người con trai yêu dấu, nhưng phía bên dưới, người lính này đã cụt mất đôi chân. Một đồng đội nói: “Anh ấy bị trúng bom cụt mất hai chân nên được giải ngũ”.
Người mẹ hiểu ra câu chuyện mà con trai bà nói trong điện thoại. Anh muốn biết bà có thể tiếp nhận và chăm sóc một người tật nguyền như anh không. Vô tình câu trả lời của bà đã khiến anh hiểu rằng, anh chỉ là gánh nặng cho gia đình mình. Anh đã tự sát.
Những giọt nước mắt ân hận của người mẹ rơi xuống, nhưng tất cả đã quá muộn màng.
Đừng bao giờ đối xử phân biệt với người khác. Nếu mỗi người chúng ta đều có thể dành sự bao dung và nhân ái cho những người xa lạ như cho chính người thân của mình, thì thế giới này sẽ tốt đẹp biết bao.
Bởi vì với sự bao dung, độ lượng và nhẫn nại chúng ta sẽ đủ sức mài mòn bất kỳ hòn đá vô tri vô giác nào để trở thành một viên ngọc lung linh tỏa sáng, đủ sức biến điều không thể thành có thể.
Bảo Thoa
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Bồi dưỡng nghiệp vụ cho cán bộ Công đoàn ngành Dệt - May Hà Nội
Ngành Y tế Hà Nội đáp ứng hiệu quả công tác ứng phó bão số 3
Quận Hà Đông chủ động khắc phục hậu quả của cơn bão số 3
Hoài Đức tập trung khắc phục các hậu quả do bão số 3 gây ra
Phân loại cây xanh bị gãy, đổ để cứu cây
Viettel ứng dụng công nghệ, nâng cao 30% hiệu quả khôi phục thông tin trong bão
Hai Bà Trưng: Tập trung khắc phục hậu quả cơn bão số 3
Tin khác
Quân chủng Hải quân huy động gần 2.000 cán bộ, chiến sĩ hỗ trợ người dân Hải Phòng, Quảng Ninh ứng phó bão số 3
Cộng đồng 07/09/2024 13:14
Bà chủ Mái ấm Hoa Hồng qua mặt cơ quan chức năng như thế nào?
Cộng đồng 06/09/2024 19:39
Niềm vui bất ngờ trong ngày khai giảng của học sinh khó khăn Bến Tre
Cộng đồng 06/09/2024 16:35
Tổ chức thành công Đại hội đại biểu Hội người mù quận Thanh Xuân lần thứ VI
Cộng đồng 06/09/2024 16:32
Những việc cần làm ngay để ứng phó với siêu bão Yagi
Cộng đồng 06/09/2024 12:45
Chầm chậm thu sang…
Cộng đồng 05/09/2024 09:32
Chủ cơ sở Mái ấm Hoa Hồng khai gì với cơ quan công an?
Cộng đồng 04/09/2024 20:48
Trẻ em tại Mái ấm Hoa Hồng được đưa về cơ sở bảo trợ xã hội công lập
Cộng đồng 04/09/2024 16:23
Chiêu trò lừa đảo thu học phí tân sinh viên ngày càng tinh vi
Xã hội 03/09/2024 09:02
Chi tiết về thời hạn sử dụng thẻ Căn cước trẻ em
Cộng đồng 02/09/2024 21:24