Chúng ta đã không tìm ra lối đợi
Bao giờ anh lớn? | |
Giữ cho em sự yên lặng | |
Người đừng về nữa được không |
Chuyện buồn nào cũng đều có một thời đẹp đẽ, vì nó từng đẹp nên ta mới động lòng, mới cuốn theo, dù có khi biết là sẽ chẳng tìm ra lối. Lỡ làng ấy có thể đã bắt đầu từ ngay lúc mình quen. Chúng ta đầu có gì cho nhau mà tiến lại gần? Chúng ta nào có thể thay đổi người đối diện như mình mơ mộng. Và chút ngộ nhận ban đầu, rõ ràng chẳng thể giúp ta hoặc người chiến thắng được những ích kỷ cố hữu.
Trong mối quan hệ này, cả ha chúng ta đều đã hơn một lần đóng vai kẻ thất hứa. Bởi vì tin tưởng đã hết, lưu luyến đã không đủ, nhiệt huyết hôm nào chẳng còn có thể viết tiếp được.
Ảnh minh họa: Gia Huy |
Lỡ làng ấy bắt đầu từ ngay khi ta đến. Chiều hôm ấy, tại sao chúng ta lại trộm nhìn nhau. Ánh mắt ban đầu thật dễ khiến trái tim ngốc nghếch. Ta không nhận ra trong ánh mắt đó, người còn vương bao nhớ thương về kẻ khác. Mà khi ấy, nếu có nhận ra chắc ta cũng làm ngơ. Lỡ làng đó là từ khi mình lỡ thương ai kia, lòng khao khát được che chở. Hai chúng ta hình như đã có lúc tiến sát lại gần, nhưng tiếc đó chỉ là vài phút giây vội vã.
Tình cảm sẽ là câu chuyện buồn, nếu như một người xem ai đó là bờ bến trong khi kẻ còn lại chỉ nghĩ về người đối diện như một chỗ dựa tạm thời.
Bao giờ ta có thể đi qua được lỡ làng, khi những khoảng trống cứ kéo ta theo.
Những điều xảy đến rõ ràng là không đáng tiếc. Một câu chuyện ngộ nhận, một người không thương mình, hay là một tình cảm được vẽ nên bằng rất nhiều nửa vời. Có điều gì đáng tiếc trong tất cả những thứ ấy? Vậy mà lòng mình lưu luyến, cũng bởi mình đặt tình cảm vào người ta, trái tim từ đó biết mong ngóng để chờ được đáp lại. Càng thất vọng càng trông chờ. Chút bao dung dư thừa chỉ để kéo dài thêm thứ tình yêu một người.
Ngày người ra đi, cuộc đời có lẽ vẫn dịu dàng. Trái tim ta khi ấy có lẽ vẫn còn có thể tìm ra cách để yên ổn. Thế nhưng lúc này thì chưa. Lỡ làng ấy biết là chuyện sai, nhưng không có nghĩa ta có thể bước qua ngay.
Lúc mình bước qua cuộc đời nhau, thế giới này với tôi tưởng như rất vắng. Là tôi vội thương hay là vì người vội hờ hững. Chúng ta đã không tìm ra lối đợi, đành mong thời khắc có thể đi qua...
Nguyên Bảo
Có thể bạn quan tâm
Nên xem
Xây dựng đội ngũ cán bộ, công chức, viên chức thực sự chuyên nghiệp, liêm chính
Ford Territory Sport chính thức ra mắt phiên bản đặc biệt tại Việt Nam
“Bữa cơm Công đoàn” ấm áp nghĩa tình
Phim Việt bùng nổ doanh thu dịp nghỉ lễ 2/9
Chỉ đạo "nóng" vụ bạo lực trẻ em tại Mái ấm Hoa Hồng
Ra mắt thương hiệu khách sạn SOJO tại Đà Nẵng
Chăm lo thiết thực cho đoàn viên nhờ các quỹ tình nghĩa, nhân ái
Tin khác
Trẻ em tại Mái ấm Hoa Hồng được đưa về cơ sở bảo trợ xã hội công lập
Cộng đồng 04/09/2024 16:23
Chiêu trò lừa đảo thu học phí tân sinh viên ngày càng tinh vi
Xã hội 03/09/2024 09:02
Chi tiết về thời hạn sử dụng thẻ Căn cước trẻ em
Cộng đồng 02/09/2024 21:24
Chi tiết lịch bắn pháo hoa lễ Quốc khánh 2/9 trên cả nước
Cộng đồng 01/09/2024 17:22
Tháng 9 yêu thương
Cộng đồng 01/09/2024 14:52
Giáo viên, học viên của lớp tiếng Anh trực tuyến đồng loạt để hình nền cờ Tổ quốc chào mừng Quốc khánh (2/9)
Cộng đồng 01/09/2024 13:16
Phát huy tinh thần Xô Viết Nghệ Tĩnh: Xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp
Cộng đồng 01/09/2024 11:41
Những ai không nên uống nước dừa?
Cộng đồng 01/09/2024 06:52
Những điểm vui chơi ý nghĩa và hấp dẫn dịp lễ Quốc khánh 2/9 tại Hà Nội
Cộng đồng 31/08/2024 18:27
“Quay xổ số” để đổi lấy thú nhồi bông labubu có dấu hiệu của hành vi đánh bạc
Cộng đồng 30/08/2024 07:19